HÀO KHÍ MƯỜNG THANH

Cho đến tận bây giờ, khi cuộc sống đã quay trở lại guồng quay cũ, tôi không tưởng tượng được rằng mình cũng từng được xem là một chiến sỹ. Dù chỉ là đóng góp nhỏ trong phạm vi công việc nhưng tôi luôn ghi nhớ và lấy làm tự hào. Và chính ngôi nhà chung Mường Thanh đã cho tôi cơ hội đó.

Tôi gia nhập vào Tập đoàn lớn nhất Đông Dương về ngành khách sạn vào tháng 10 năm 2020 tại Mường Thanh Luxury Sài Gòn. Đây là một khách sạn còn non trẻ khi vừa được khai trương vào tháng 06 cùng năm. Trớ trêu thay đây cũng là giai đoạn đầu tiên của dịch Covid-19 bùng phát ở Việt Nam, đặc biệt hơn khi Sài Gòn là nơi có ca nhiễm đầu tiên của cả nước. Đây thật sự là thử thách rất lớn cho ý chí, sự quyết tâm nỗ lực vượt qua khó khăn của Ban Giám đốc và cán bộ nhân viên khách sạn. Nhắc đến giai đoạn chống dịch này thì Việt Nam có rất nhiều chiến sỹ, anh hùng đã ghi tên mình vào lịch sử như cách cha ông chúng ta đã làm ở chiến thắng Điện Biên Phủ năm nào. Đó là tấm gương của những y bác sỹ, những người lính cụ Hồ, những thanh niên xung phong,… đã không ngại khó khăn, gian khổ khi tham gia vào tuyến đầu chống dịch và cũng có những tấm gương đã hi sinh nằm xuống gây bao tiếc thương, đau lòng cho những người ở lại.

Đối với cán bộ nhân viên Tập đoàn Mường Thanh nói chung và cán bộ nhân viên khách sạn Mường Thanh Luxury Sài Gòn nói riêng, dù là nhân viên ngành dịch vụ nhưng chúng tôi đã có cơ hội trở thành chiến sỹ để đóng góp sức mình vào cuộc chiến chống dịch. Tôi còn nhớ rất rõ từ tháng 05 đến tháng 09 năm 2021, khi mỗi ngày thành phố Hồ Chí Minh có hơn 3000 ca nhiễm mới, thành phố đã thực hiện giãn cách xã hội với Chỉ thị 15 và đặc biệt là Chỉ thị 16 với phương châm “Mỗi cơ quan, xí nghiệp là một pháo đài phòng chống dịch”.

Lúc này, khách sạn Mường Thanh Luxury Sài Gòn đã thành lập phương án “3 tại chỗ” gồm 20 nhân viên của tất cả bộ phận để phục vụ khách lưu trú và đoàn y bác sĩ của bệnh viện Đa khoa Phủ Diễn vào hỗ trợ thành phố chống dịch. Ký ức tôi như một cuốn phim quay chậm làm nhớ lại khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng đầy cảm xúc đó. Chính Ban Giám đốc khách sạn là những người tiên phong tham gia vào phương án này. Còn cán bộ nhân viên chúng tôi sau khi được động viên, khích lệ mới tạm gác lại những chần chừ, lo lắng để hưởng ứng. Riêng đối với bản thân, tôi vừa vui mừng vừa sợ. Vui vì mình được gián tiếp góp phần nhỏ vào cuộc chiến chống dịch, lo lắng vì rời xa gia đình và sợ bản thân bị nhiễm bệnh.

Nhưng nỗi lo lắng đó cũng qua đi vì thấy sự hi sinh của mình không đáng là gì đối với các y bác sĩ của bệnh viện Đa khoa Phủ Diễn. Khi tôi cùng đồng nghiệp vào dọn rác, thay khăn cho phòng các anh chị y bác sĩ ngày đầu tiên, chúng tôi phát hiện trong nhà tắm còn vương rất nhiều tóc. Phòng đầu tiên tôi thấy ngạc nhiên và khó chịu (vì tóc rơi xuống sàn phải mất nhiều thời gian để vệ sinh), phòng thứ hai là sự nghi hoặc, phòng thứ ba là sự suy tư, cho đến phòng kế tiếp thì lòng trùng xuống, buồn bã vì chúng tôi biết cả 31 y, bác sĩ đặc biệt là các chị nữ đều đã tự tay cắt ngắn mái tóc của mình để thuận tiện trong quá trình hỗ trợ chống dịch. Các anh chị đi từ rất sớm về rất muộn chỉ tạm ăn vội phần cơm là nghỉ ngơi để ngày mai còn tiếp tục công việc. Tôi nhận thấy trên người các anh chị toát lên hào khí của người Mường Thanh, đó là khí phách hào hùng, là ý chí quyết chiến, quyết thắng, là bản lĩnh ngoan cường, chỉ tiến không lùi, không chịu đầu hàng, khuất phục trước bất kỳ khó khăn nào. Hình ảnh đó vẫn còn đọng lại trong tôi cho đến tận bây giờ.

Sau hai tuần tham gia vào phương án “3 tại chỗ”, với sự hỗ trợ của Tập đoàn và chính quyền địa phương, tất cả cán bộ nhân viên khách sạn (đang có mặt ở Sài Gòn) đều được tiêm vắc xin mũi đầu tiên. Chúng tôi cảm thấy hào hứng và biết ơn, bởi lẽ chúng tôi biết trong tình hình dịch bệnh thế này thì nguồn vắc xin rất khan hiếm, đây là cả một sự cố gắng của Tập đoàn. Thế nhưng, điều không may đã xảy ra với Tổ “3 tại chỗ”: xuất hiện các ca nhiễm đầu tiên, trong đó có bản thân tôi. Giây phút đó chúng tôi đã rất sợ hãi khi biết rằng mình thuộc diện F0, phải biết rằng lúc này số lượng các ca tử vong của thành phố là rất cao (theo thống kê của Bộ Y Tế đến ngày 04/10/2023 thành phố Hồ Chí Minh có số ca tử vong cao nhất cả nước với 19.985 người).

Nói không sợ là nói dối, tôi đã lo lắng đến phát khóc khi nghĩ đến tình huống xấu nhất. Một vài thành viên trong chúng tôi đã được Ban Giám đốc đưa về nơi trọ bằng chiếc xe máy cũ kĩ, cọc cạch để đưa đi cách ly theo qui định, ngồi trên xe tôi bỗng thấy con đường đi làm hàng ngày dài hơn bao giờ hết. Đêm đầu tiên tự cách ly ở nhà, tôi đã không ngủ được. Có chút bi quan, tôi muốn nói chuyện nhiều nhất với người thân, nước mắt lặng lẽ rơi nhưng tôi chưa từng hối hận vì lựa chọn của mình. Với tinh thần lạc quan, tôi vẫn tin mình sẽ vượt qua và chiến thắng trận chiến này.

Và rồi tất cả chúng tôi đã được tiếp thêm sức mạnh bằng sự động viên từ chính Ban Giám đốc khách sạn. Chính bản thân GM đã gọi điện để hỏi thăm tình hình sức khỏe cũng như động viên chúng tôi phải cố gắng điều trị, bình tĩnh để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Cuộc gọi đó có ý nghĩa rất to lớn với riêng bản thân tôi, nó tiếp thêm sức mạnh và niềm tin. Tôi cảm thấy mình không bị bỏ rơi, mà vẫn được quan tâm, chăm sóc. Đây chính là điều chúng tôi cần nhất trong lúc này.

Bằng sự tin tưởng vào chính quyền địa phương và sự tuân thủ tuyệt đối các quy định khi đi cách ly cũng như phòng chống dịch, tất cả chúng tôi đã thành công được trở về với gia đình. Ngày khách sạn hoạt động lại trong trạng thái bình thường, chúng tôi gặp lại nhau vui mừng khôn xiết. Chúng tôi cảm thấy mình may mắn, bởi lẽ chúng tôi vẫn còn sống, đây là điều quan trọng nhất.

Bên cạnh đó chúng tôi còn nhận được đặc ân từ vị Chủ tịch sáng lập Tập đoàn, đó là trong suốt thời gian diễn ra dịch bệnh, tất cả cán bộ nhân viên không có ai bị cho nghỉ việc và đặc biệt nhất là vẫn được trả một phần lương dù không đến nơi làm. Từ tận đáy lòng chúng tôi luôn biết ơn, kính trọng và ngưỡng mộ vì không phải vị lãnh đạo nào cũng đứng trên góc nhìn của người lao động để thấu hiểu và đồng cảm cho những khó khăn mà chúng tôi gặp phải. Hơn ai hết, hào khí Mường Thanh được thể hiện đậm nét nhất, chân thực nhất từ chính hình tượng Chủ tịch. Vậy thì chúng tôi còn mong cầu gì hơn ngoài việc tiếp túc gắn bó và nỗ lực hết mình để cống hiến cho sự phát triển chung của Tập đoàn. Tôi luôn tâm niệm và hứa với lòng như thế.

Phan Kiều Diễm – Mường Thanh Luxury Sài Gòn

Tin cùng chuyên mục