Huyền thoại Điện Biên Phủ- Hào khí Mường Thanh   

“Tuyên Quang một  ngày nắng đẹp, trong tiết trời thật dễ chịu của một buổi sáng mùa xuân. Tôi lang thang đi khắp thành phố nhỏ của mình, ngắm nhìn sự thay đổi từng ngày của một Tuyên Quang yêu dấu. Đâu đâu cũng rợp cờ hoa, bởi triệu trái tim đang cùng hướng về một phía để chào mừng kỷ niệm bẩy mươi năm chiến thắng Điện Biên Phủ (1954 – 2024). Hòa chung không khí ấy, Tập đoàn Mường Thanh cũng đã và đang phát động tổ chức các cuộc thi hưởng ứng chiến dịch “ Huyền thoại Điện Biên Phủ- Hào khí Mường Thanh”. Tôi thầm cảm ơn Tập đoàn đã cho tôi có cơ hội được trải lòng về suốt quãng thời gian cùng sống và làm việc dưới mái nhà Mường Thanh.

Nếu có ai đó hỏi tôi rằng: Thanh xuân của bạn ở đâu? Và như thế nào? Tôi sẽ mỉm cười và nói rằng: Thanh xuân của tôi được gói gọn trong hai chữ “Mường Thanh”. Tại sao lại như vậy? Bởi trong suốt tám năm thanh xuân tươi đẹp, rực rỡ nhất của cuộc đời mình tôi đã cùng sống, gắn bó, làm việc và trưởng thành lên dưới mái nhà Mường Thanh. Tôi một cô sinh viên, sau khi tốt nghiệp chuyên ngành Quản Lý Văn Hóa, cũng giống như những người bạn khác tôi bắt đầu đi tìm việc và thử sức mình. Như nhiều bạn trẻ khác, tôi vẫn khá mông lung về nghề Lễ tân của mình, bởi tốt nghiệp chuyên ngành Quản lý văn hóa, tôi chưa từng được tiếp xúc và có kiến thức nghề. Nên khi mới đi làm, tôi ngơ ngác, lạ lẫm trước một môi trường làm việc mới, mà không biết mình sẽ đi về hướng nào. Trong thời gian học tập tại trường, tôi được tham gia nhiều chuyến đi thực tế đến các Khách sạn lớn, có lẽ ấn tượng nghề lễ tân bắt đầu từ đây, khi tôi bị thu hút mạnh mẽ bởi hình ảnh người lễ tân khoác trên mình bộ vest lịch thiệp cùng nụ cười rạng rỡ, tự tin giao tiếp với khách hàng thuộc nhiều giới khác nhau. Họ linh hoạt nhưng tinh tế, lịch sự nhưng cũng rất gần gũi, tạo cho người đối diện sự  thoải mái và rất ấm lòng. Có lẽ nghề Lễ tân của tôi đã đến một cách nhẹ nhàng như thế…ấn tượng sâu sắc là thế nhưng cơ duyên của tôi với nghề Lễ tân mãi mới xuất hiện, khi tôi tình cờ được biết đến ngay tại tỉnh nhà có một khách sạn rất lớn đang được xâu dựng trên chính quê hương Tuyên Quang của mình. Tôi mạnh dạn ứng tuyển vào vị trí Lễ tân với sự tò mò, khám phá và khát khao trải nghiệm của một cô gái tuổi 21 đầy hoài bão.

Có lẽ điều khiến tôi ấn tượng mãi không quên, đó chính là vào ngày đầu tiên khi tất cả chúng tôi những ứng viên được  thông báo trúng tuyển, đã được văn phòng Tập Đoàn về Tuyên Quang đón xuống Khách sạn Mường Thanh Bắc Linh Đàm trụ sở chính của Văn phòng Tập đoàn Mường Thanh để đi học việc. Tôi cảm nhận được sự quan tâm chân thành, ấm áp từ Ban lãnh đạo nhưng không kém phần chuyên nghiệp. Chúng tôi được học tập tại đây một tháng, phong cách làm việc của mọi người ở đây nhanh nhẹn và chuyên nghiệp đến không ngờ, cảm xúc trong tôi đan xen vừa háo hức vừa lo lắng bởi không biết mình có bắt nhịp được cùng với mọi người không. Tôi được các Anh, Chị hiện đang công tác tại Tập đoàn đứng đầu về nghiệp vụ Lễ Tân giới thiệu về vai trò của mình. Là người đầu tiên gặp khách và giới thiệu hình ảnh Khách sạn đến với du khách và cũng là người cuối cùng tiếp xúc với khách hàng nên từng cử chỉ hành động đều phải thể hiện sự tinh tế và chuyên nghiệp nhất.

Ai  đó đã từng ví nghề Lễ tân như “ làm dâu trăm họ” tôi phải thừa nhận điều đó không hề sai. Bước chân vào công việc thực  tế, tôi mới thấm thía nỗi vất vả của nghề. Có  những ngày đông khách, chúng tôi phải làm việc liên tục  tám giờ không ngừng nghỉ, mà nụ cười và ánh mắt vẫn phải rạng rỡ nhất. Những ngày đầu đứng quầy, khi gặp những tình huống, những vị khách khó tính phàn nàn về chất lượng dịch vụ, tôi còn nhiều bỡ ngỡ không ít lần tôi thấy tuỉ thân, hay ôm mặt khóc nức nở. Nhưng ngay tại thời điểm đó, tôi luôn nhận được sự động viên khích lệ từ các anh, chị em đồng nghiệp, làm  tinh thần của tôi phấn trấn hơn, có động lực hơn để tiếp tục theo nghề. Sau những lần đó, tôi thấy mình trưởng  thành hơn, khi gặp những tình huống phàn nàn trong công việc tôi coi đó như một thử thách trong công việc cũng như  trong cuộc sống để giúp tôi trưởng hành hơn hay có thêm những bài học kinh nghiệm quý giá.

Nhiều năm trong nghề tôi đã gặp rất nhiều những khách hàng đến từ mọi miền của đất nước, hay cả những vị khách đến từ nhiều quốc gia khác nhau. Nhưng có lẽ, năm làm cho tôi ấn tượng nhất và nhiều cảm xúc nhất đó chính là năm 2020. Khi dịch Covid bắt đầu xuất hiện tại Việt Nam, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nghề  khách sạn nói riêng và toàn cảnh kinh tế thế giới nói chung. Câu chuyện tôi muốn kể, là vị khách hàng đến từ xứ sở kim chi, đất nước Hàn Quốc xinh đẹp. Ông Kim Young Jea, là một chuyên gia giáo dục đến từ Hàn Quốc. Ông phụ trách về các dự án có vốn đầu tư nước ngoài tại tỉnh  Tuyên Quang. Lần đó khi lên Tuyên Quang công tác, Ông và đoàn đã lựa chọn khách sạn Mường Thanh là điểm lưu trú trong suốt quá trình làm việc dài ngày. Nhưng không may mắn, ông đã bị Covid và năm đó cả đoàn công tác của ông đều phải ở lại Tuyên Quang để cách ly ,thật buồn khi đó lại vào đúng dịp Tết. Vì là khách lưu trú tại khách sạn khá lâu, bản thân là một lễ tân tôi vẫn  thường hỏi thăm, nói chuyện với khách hàng ngày. Ngày biết tin ông Kim bị Covid, cả Khách sạn tôi đều rất bàng hoàng, lo sợ… Bản thân tôi cũng cảm thấy rất lo lắng, bởi nó sẽ ảnh hưởng đến tình hình kinh doanh của Khách sạn và một phần cũng cảm thấy rất đồng cảm với vị khách không may mắn này. Sáng hôm đó, bên Y tế đến đón và đưa ông Kim đi cách ly, tôi và anh Dương – Phó giám đốc Khách sạn đã ra và đứng  từ xa tiễn ông ấy lên xe. Trong lòng tôi lúc ấy cảm thấy rất buồn và thương cảm , Tết sắp đến khi tất cả mọi người đều đã và đang chuẩn bị đồ đạc để về nước đoàn tụ với gia đình để đón năm mới thì ông ấy lai phải ở một nơi xa lạ, không những vậy lại  bất đồng ngôn ngữ… tôi cảm nhận được sự hụt hẫng, lo lắng trên gương mặt của ông ấy. Ngồi lên xe, qua cửa sổ ông ấy vẫn vẫy tay chào tôi và anh Dương với ý nói ông ấy vẫn ổn, đừng lo lắng.

Sáng mùng 1 Tết, khi người bên Tỉnh sang Khách sạn để lấy đồ của đoàn công tác gửi vào trong khu cách ly cho ông Kim, tôi đã gửi tặng ông ấy một hộp quà trong đó là trà tía tô và một tấm thiệp chúc mừng năm mới do tôi tự làm. Mong rằng ông ấy sẽ nhanh chóng hồi phục sức khỏe để quay lại với mọi người, hy vọng  với món quà nhỏ này ông ấy sẽ phần nào cảm nhận được sự ấm áp, chân thành của tình người Mường Thanh. Bởi tôi luôn coi, Mường Thanh là ngôi nhà thứ hai của tôi, khách đến  đây cũng sẽ cảm nhận được sự gần gũi, ấm áp đúng với câu Slogan: “Không gian thanh thản, tình cảm chân thành” Tôi nghĩ rằng cuộc sống là cho đi đâu chỉ nhận riêng mình, khi mình làm việc xuất phát từ cái Tâm, thì khách hàng cũng sẽ cảm nhận được chân thành, ấm áp đó. Sau khoảng thời gian cách ly, ông ấy đã quay trở lại Mường Thanh. Trước khi về Hàn Quốc, ông ấy đã để lại lời nhắn cho tôi: “ Tôi đã ổn, và sẽ quay trở lại Hàn Quốc ngay hôm nay. Khi tất cả mọi người đều sợ Covid, bạn đã không sợ điều đó, đã ở bên tôi. Cảm ơn bạn vì món quà,hẹn gặp lại bạn vào một ngày sớm nhất”.  Và rồi những lần sau, khi quay trở lại  Tuyên Quang công tác, ông ấy đã lựa chọn Mường Thanh là điểm lưu trú như một lời cảm ơn. Tôi nhận thấy, việc làm của mình tuy thật nhỏ bé, nhưng xuất phát từ sự chân thành thì Khách hàng cũng sẽ cảm nhận được điều đó và với tôi, chỉ cần nhìn thấy nụ cười của khách hàng hay hạnh phúc hơn nữa là nhận được lời cảm ơn chân thành từ họ, mọi mệt mỏi hay ưu phiền trong tôi tự dưng tan biến.

Làm việc  tại Mường Thanh, không  chỉ dạy cho tôi được mở mang  kiến thức, hiểu biết thêm nhiều điều mới mẻ trong cuộc sống, nó còn giúp tôi được sống trong niềm đam mê của mình. Thời còn là sinh viên, tôi thường hay tham gia các phong trào tình nguyện, văn hóa văn nghệ, hay các hoạt động thể thao của trường tổ chức. Năm 2017, tôi được tham gia một sự kiện trọng đại của Tập đoàn Mường Thanh tổ chức, Đại hội Mường Thanh lễ kỷ niệm chặng đường 25 năm thành lập Tập đoàn được ra tại Diễn Lâm. Có lẽ đó là trải nghiệm đáng nhớ mà tôi sẽ không bao giờ quên, Khách sạn tôi may mắn  có tiết mục văn nghệ  được vào vòng chung kết, và một số môn thể thao …đó là cơ hội để chúng tôi được giao lưu, gặp gỡ với tất cả các Anh chị em đồng nghiệp của tất cả các Khách sạn Mường Thanh. Hành trình mười ngày đã cho tôi quá nhiều  cảm xúc, khi  chúng tôi cùng nhau cắm trại, ăn uống, và đi thi đấu thể thao, văn nghệ. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được đứng trên một sân khấu lớn và biểu diễn cho đông khán giả xem đến vậy. Đó là những trải nghiệm tuyệt với, những thước phim của tuổi trẻ mà tôi sẽ không bao giờ quên. Cảm ơn Mường Thanh vì đã cho tôi được sống những năm tháng rực rỡ nhất của tuổi trẻ, để sau này tôi sẽ không phải hối tiếc về điều gì. đã làm hết mình và chơi hết mình. Khi tôi 17 tuổi, tôi đã đọc được một câu trích dẫn: “ Nếu bạn sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng của bạn, một ngày nào đó, bạn sẽ đúng” câu nói ấy đã thực sự tạo ấn được ấn tượng với tôi, và kể từ đó 28 năm qua, tôi đã nhìn vào gương mỗi buổi sáng và tự hỏi mình “ nếu hôm nay là ngày cuối cùng của đời mình thì tôi có muốn làm những điều mình sẽ làm hôm nay không?

Tám năm gắn bó với Mường Thanh, với tôi đó chính là những năm tháng thanh xuâ rực rỡ nhất “ Được làm công việc mình yêu thích- được học hỏi và phát triển bản thân và được gặp những người mình yêu mến” tuổi trẻ có nhiều hoài  bão, nhiều mơ ước nhưng  khi ta tìm được niềm yêu thích, đam mê của mình thì hãy sống và làm việc với tất cả sức trẻ, nhiệt huyết. Có thể nói cách đối nhân xử thế, hội tụ đầy đủ trong nghề Khách sạn, tôi thấy mình thật may mắn khi đang được sống và làm việc trong một môi trường như vậy. Không chỉ riêng tôi, mà nhiều cán bộ nhân viên khác cũng cảm thấy biết ơn, tự hào khi được làm người Mường Thanh, được làm công việc mình yêu thích và được cống hiến, góp phần nhỏ nhoi trong sự phát triển lớn mạnh của Tập đoàn. Được  khám phá ra chính mình, được tỏa sáng và có nhiều tình cảm chân thành của người với người để rồi : “Hãy là que diêm, dù nhỏ bé nhưng vẫn cháy hết mình”.

Tám năm là một hành trình dài và mang nhiều ý nghĩa lớn lao, Mường Thanh đã giúp tôi trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn, tôi cũng như toàn thể cán bộ nhân viên của Khách sạn  Mường Thanh Tuyên Quang nói riêng cũng như toàn thể cán bộ nhân viên của cả Tập đoàn nói chung xin cảm ơn Bác chủ tịch, người đã hết lòng luôn quan tâm và lo lắng cho tất cả chúng tôi, Xin kính chúc Bác luôn Mạnh khỏe để chèo lái con thuyền Mường Thanh vượt ra biển cả. Xin cảm ơn Ban lãnh đạo tập đoàn, Ban giam đốc Khách sạn đã luôn động viên, quan tâm và hậu thuẫn mạnh mẽ để tạo nên một tập thể đoàn kết, đó chính là sức mạnh để Mường Thanh được vươn mình bay cao, bay xa, vươn lên một tầm cao mới trong chặng đường tiếp theo. Cuối cùng tất cả những gì đọng lại trong trong tôi, vẫn là hai chữ Mường thanh. :“ Mãi một tình yêu- mãi một Mường Thanh”.

Lục Thị Thu Hằng – Mường Thanh Grand Tuyên Quang     

Tin cùng chuyên mục