Cách đây 10 năm trước, trước ngày 15/05/2015 lúc đó tôi đang là nhân viên kế toán của Công ty CP Du lịch Dầu khí Phương Đông, một cô nhân viên vừa tròn 30 tuổi, cái tuổi nói trẻ cũng không phải trẻ, già cũng không phải già. Lúc đó phòng tôi tổng có 18 người, thời điểm đó vị trí Kế toán trưởng rất xa vời với bản thân tôi, chưa bao giờ tôi nghĩ rằng bản thân mình có thể trở thành kế toán trưởng của một Khách sạn lớn. Và rồi ngày 15/05/2015 khi biết Tập đoàn Mường Thanh mua lại Công ty tôi đang làm, mọi người đồn đoán nhau rằng rồi sẽ là tên gì: “Mường Thanh Phương Đông à” hay là một tên nào khác. Thời điểm đó ai cũng nghĩ rằng Tập đoàn Mường Thanh mua về cùng lắm cũng chỉ là 02 năm vì trước đó khi thuộc Tập đoàn Dầu khí cũng là 02 năm, khi thuộc ngân hàng Oceanbank cũng là 02 năm, con số 02 năm cứ ấn định trong mỗi CBNV lúc bấy giờ.
Nhưng không từ năm 2015, rồi 2016 rồi 2017 và đến giờ là 2024 tôi vẫn là con người của Mường Thanh, về với Mường Thanh tôi có rất nhiều cơ hội để học hỏi, được trau dồi thêm kiến thức, được đào tạo để nâng cao hơn kỹ năng nghiệp vụ. Điều đặc biệt hơn nữa Mường Thanh như là gia đình của tôi, người Mường Thanh tình cảm, chân thành như đúng câu khẩu hiệu: “Không gian thanh thản, tình cảm chân thành”.
Mọi việc cứ suôn sẻ qua các năm cho đến năm 2020 Đại dịch Covid-19 bất ngờ xuất hiện đã làm suy yếu những triển vọng của thị trường bất động sản. Trong đó, phân khúc chịu ảnh hưởng nặng nhất là bán lẻ và nghỉ dưỡng. Nhiều khu nghỉ dưỡng lớn bậc nhất cả nước thông báo đóng cửa, bảo trì. Nhân viên theo đó cũng chịu cảnh cắt giảm, làm việc luân phiên. Nhiều khách sạn lớn nhỏ đều trong tình trạng đóng cửa hoặc cho nhân viên nghỉ việc luân phiên, cắt giảm nhân sự.
Giữa lúc tác động của dịch Covid-19 vẫn đang diễn biến phức tạp, Tập đoàn Mường Thanh với gần 60 khách sạn trải dài khắp cả nước cũng không nằm ngoài ảnh hưởng với những thiệt hại nặng nề. Hơn 12.000 nhân viên tại đây đã nơm nớp nghĩ đến cảnh sẽ mất việc làm, sa thải trong chiến dịch giảm bớt chi phí trong giai đoạn quá khó khăn này.
Thời điểm đó ngoài sự lo lắng, hoang mang về đại dịch còn là sự lo lắng chung về việc cắt giảm nhân sự, giảm thu nhập của nhân viên, ai cũng nghĩ rằng giờ mình bị cắt giảm cũng là lẽ đương nhiên, nhưng không chúng tôi đều không bị cắt giảm một ai, không bị cắt giảm một chế độ nào. Tôi còn nhớ Bác chủ tịch Lê Thanh Thản có nói: “Không ai phải nghỉ việc cả. Cả nước chống dịch, mình cũng chống dịch. Lúc thuận lợi thì kêu gọi quân bên dưới làm hết lòng hết dạ, lúc gặp khó khăn lại đẩy họ ra là cớ làm sao? Các chú cứ xác định mình sẽ no đói có nhau nhé! Yên trí về làm nhiệm vụ đi!” Lời nói của Chủ tịch Tập đoàn đã động viên đến chúng tôi, những người con của Mường Thanh rất nhiều, chúng tôi luôn tự hào rằng mình là con người Mường Thanh.
Thời điểm cả đất nước đang khó khăn trong đại dịch cũng như là các Doanh nghiệp phá sản vì không thể duy trì nổi thì chúng tôi, những người con Mường Thanh vẫn có lương, vẫn được đóng đầy đủ bảo hiểm, vẫn được nhận đầy đủ chế độ các ngày lễ và điều đặc biệt hơn hết chúng tôi vẫn nhận được lương tháng 13 lúc cận kề tết đến. Nhìn những nét mặt vui mừng trên mỗi CBNV khi các chế độ luôn được đảm bảo, tôi đã rất tự hào rằng mình là con người Mường Thanh và sẽ luôn cố gắng góp một chút sức bé nhỏ của mình góp phần vào sự lớn mạnh của Tập Đoàn Mường Thanh.
Tôi tin rằng với niềm tự hào của chúng tôi, với niềm kiêu hãnh của những người con Mường Thanh sẽ tạo nên một thể thống nhất để đưa Mường Thanh trở thành Đại diện quốc gia ngành khách sạn Việt Nam.
Nguyễn Thị Thương – Mường Thanh Quy Nhơn